Điều 17 – Bạn có thể chơi thể thao giỏi nhưng chưa chắc có thể trở thành tuyển thủ quốc gia

Nếu bạn là vận động viên bóng rổ trong trường cấp ba hay trường đại học, từng được mến mộ như một ngôi sao nhạc rock, một tài năng trẻ được trọng dụng, bạn đừng vội tự tin rằng sẽ có ngày mình trở thành vận động viên cho Hiệp hội Bóng rổ nhà nghề Mỹ (NBA), rồi bứt phá thành tích của các cầu thủ bóng rổ nổi tiếng thế giới hay trở thành ngôi sao ca nhạc với danh hiệu nhiều người mơ ước: Diva. Điều này nghe có vẻ hơi tàn nhẫn đối với một người có nhiều ước mơ như bạn nhưng thực tế cuộc sống là như vậy. Tôi không có ý định chặt đứt dây của một cánh điều đang bay. Tôi cỉ muốn giúp bạn không cảm thấy hụt hẫng với ý nghĩ chua xót: ”Sao hồi đó mình đạt giải nhất quốc gia môn văn mà giờ đây mình vẫn phải yên phận với công việc văn thư tẻ nhạt?”

Một khi cánh cửa nhà trường khép lại, những cánh cửa mới lại mở ra. Số phận của bạn phụ thuộc vào sự lựa chọn trước những cánh cửa. Nếu bạn đi vào lối này, bạn có thể sẽ phát huy khả năng chạy nhanh như thời học sinh, sinh viên và chẳng mấy chốc bạn trở thành vận động viên điền kinh nổi tiếng thế giới. Nhưng ở lối đi khác, bạn chỉ còn biết gói ghém các thành tích của mình để thi thoảng gặp bạn cũ thì đem ra kể lại như cách người ta nhấm nháp món lương khô lúc đói lòng. Đừng ngạc nhiên khi thấy bạn vẫn là con số không tròn trĩnh trong giới văn chương, dù trước kia bạn là cây văn số một của tỉnh, trong khi một người bạn học chuyên toán ngày xưa lại trở thành nhà văn.

Nhiều người vẫn thường phàn nàn rằng cái thằng A ấy ngày xưa học hành chẳng ra gì mà giờ đã lên đến cái ghế lãnh đạo của một địa phương. ”Mình học giỏi nhứt lớp mà giờ đây lại làm nhân viên của nó, nghĩ thật buồn cho cuộc đời!”.

Thực tế, đây cũng là chuyện thường tình. Một người lãnh đạo nhiều khi không cần giỏi chuyên môn mà cần khả năng hoạch định chiến lược, sử dụng nhân sự. Người học giỏi chưa chắc đã có năng khiếu dùng người nên vị thế lúc đi làm trái ngược với vị thế lúc đi học không có gì là lạ. Có những người bộc lộ tài năng quá sớm nên dễ lụi tàn về sau. Thỉnh thoảng, các nhà báo lại nổi hứng đi tìm hiểu xem các thần đồng, những thủ khoa lừng lẫy một thời giờ đang làm gì. Họ khiến độc giả ngạc nhiên vì có nhiều người trong số đó sau này chẳng lấy gì làm nổi bật trong công việc cả. Nếu bạn đọc điều này trước khi đọc những bài báo về thần đồng thì tôi tin là bạn cũng như tôi, sẽ không còn ngạc nhiên vì những lối rẽ khác nhau của số phận.

Cánh cửa mà các bạn chọn lựa không giống nhau. Cuộc sống luôn có những khúc quanh co như thế. Nếu cuộc sống luôn đi theo một đường thẳng để tất cả mọi người đều biết được sau này mình như thế nào thì sẽ không còn gì hấp dẫn. Điều đó cũng tương tự tiểu thuyết chương hồi cuốn hút người khác bởi câu ”muốn biết chuyện tiếp diễn ra sao, xem hồi sau sẽ rõ”.

Bạn có thể là vận động viện bóng rổ cừ khôi nhất khi học trung học, thậm chí chơi tốt nhất trong lịch sử trường bạn nhưng khả năng để bạn có thể gia nhập NBA đôi khi còn mong manh hơn khả năng để bạn có thể là người đầu tiên đặt chân lên sao Kim. Chỉ 3 trong số 10.000 học sinh trung học (khoảng 0,03%) có thể được NBA nhận. Và 99,97% số học sinh được nhận sẽ bị loại sau đó. Bạn phải biết chấp nhận điều đó, dù bạn là ”vận động viên cừ khôi nhất” trong ngôi trường của mình nhưng bạn cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc rộng lớn.

Cuộc sống còn nhiều điều mới mẻ, hấp dẫn để bạn khám phá, chinh phục. Hãy cố lên!

Viết một bình luận

error: Content is protected !!