Lẽ ra, một bịnh nhân chỉ cần xạ trị 1 tia mỗi ngày thì không cần phải nhập viện điều trị nhưng vì tình hình dịch bệnh COVID-19 nên tôi không thể ra vào bệnh viện mỗi ngày mà phải vào nội trú. Tôi nhập viện đã hơn một tuần, đã quen với cuộc sống ở khu nội trú và lịch trình xạ trị mỗi ngày.
Sáng nay, tôi đang đi cầu thang bộ xuống tầng trệt tới khu xạ trị thì có tiếng chân bước vội vã sau lưng. Tiếng chân nhanh nhẹn như vầy chắc không phải là bịnh nhơn rồi. Tôi không có ý định quay lại hay bắt chuyện, không ngờ người bước nhanh mấy bậc cầu thang rồi đứng dưới nhìn lên nói.
– Nhìn em tươi vậy, không có khăn đội đầu thì chị không nghĩ là bịnh nhơn đâu!
Tôi bất giác đưa tay rờ lên cái khăn quấn quanh cái ‘đầu trọc’ của mình, không biết nên phản ứng ra sao với lời khen ngợi của người đối diện. Tôi vừa trải qua phẫu thuật cắt bỏ tế bào ung thư, vừa hóa trị xong; cảm giác thân thể mình ‘tan nát’ vì bị thuốc tàn phá và những vết kim tiêm chi chít khắp cánh tay. Lại thêm, dịch bịnh tràn lan, chỉ cần ra khỏi phòng nội trú là phải đeo khẩu trang, chỉ chừa đôi mắt để nhìn đường, nên ‘Tươi và đẹp’ không phải cùng để miêu tả tôi vào lúc này. Thế nhưng người đối diện có vẻ rất chân thành, rồi hỏi tiếp.
– Sao em không đi thang máy? … À, tập thể dục hả? Đúng rồi, vận động nhẹ rất tốt cho cơ thể, từ từ rồi sẽ hồi phục, em đừng lo.
Hai tiếng an ủi cuối cùng trong câu nói của chị làm tôi hơi mủi lòng. Rất nhiều người đã nói với tôi như vậy rồi.
– K tuyến giáp hồi phục một trăm phần trăm đó em. Bịnh em cũng vậy, là nhẹ thứ hai rồi đó.
Lúc này thì tôi không thể lặng im trước sự chân thành của chị nên tiếp lời.
– Dạ, em cũng nghe nói vậy.
Dọc đoạn đường tiếp theo chỉ vài chục mét, chị kể cho tôi nghe nhiều trường hợp như tôi đã sống qua mười lăm năm, hai mươi năm. Tôi rất cảm kích sự động viên của chị, cũng đoán rằng người nhà chị cũng đương điều trị ở đây. Chị ấy vừa nói tôi nghe vừa tự an ủi mình và người nhà. Bởi vì trong hành trình chữa trị bịnh ung thư, không chỉ bịnh nhơn mà người nhà cũng chịu nhiều áp lực.
Chúc tất cả bịnh nhơn ung thư, dầu là nhẹ hay nặng đều giữ vững tinh thần, lạc quan và kiên định vì mình và vì người thân.