Cuộc sống quanh ta vẫn luôn thơ mộng, phong phú và tràn ngập niềm vui. Nhưng gần đây dường như chúng ta không còn cảm nhận sự êm dịu, sâu lắng của một bản nhạc không lời mà bạn từng rất thích và chúng ta cũng không còn xúc động trước những cảnh đẹp hùng vĩ, nên thơ.
Không phải bản nhạc khác đi, cảnh núi non cũng không hề thay đổi. Chỉ có chúng ta là thay đổi. Lo toan cuộc sống cùng áp lực công việc đã làm tâm điểm suy nghĩ của chúng ta phần nào bị ảnh hưởng, khiến chúng ta không thể tĩnh tâm để thưởng thức bài nhạc hay như trước nữa, khung cảnh đẹp cũng không thể cuốn hút chúng ta bằng những kế hoạch, suy nghĩ cho công việc đang diễn ra bên trong mỗi chúng ta. Nói một cách khác, cuộc sống xung quanh đã bị ‘bi kịch hóa’ qua lăng kính của những lo âu, thất bại đã xảy đến và làm cho chúng ta không còn cảm nhận cuộc sống như vốn nó vẫn tồn tại.
Áp lực công việc, nhịp độ cuộc sống, cách đón nhận thông tin một chiều làm thay đổi cách nhìn của chúng ta về thế giới xung quanh và có thể đưa chúng ta đến những kết luận thiếu thực tế và tai hại, đồng thời làm giảm rất nhiều cảm nhận khám phá cuộc sống thực và hạnh phúc của chúng ta.
Đừng băng qua cuộc sống quá nhanh, sẽ đến lúc bạn thấy mình chưa kịp cảm nhận những điều thực sự đẹp và có ý nghĩa đối với bạn.