Hôm nay trời không mưa, ngược lại còn có nắng. Lúc này mặt trời tuy rằng không chói chang như mùa hè, nhưng đi dưới mặt trời cũng cũng cảm thấy nóng. Huống chi nàng còn mang theo một thân thịt mỡ, đi không được bao lâu thì quần áo trên người đã bị thấm đẫm mồ hôi. Một thân thịt mỡ thật sự vừa xấu lại cồng kềnh, Giang Đường Đường ở trong lòng thề muốn vứt hết đống thịt mỡ này đi. Cảm thấy hôm nay có sức lực hơn hôm qua, Giang Đường Đường dứt khoát khiêng Lục Điềm Điềm như bao cát lên vai. Mỗi lần đi bắp đùi rất đau, khi không thể đi tiếp, nàng âm thầm cắn răng, ngẫm lại bộ dạng như quỷ của chính mình hiện tại. Dựa vào nghị lực siêu nhân, Giang Đường Đường rời khỏi cuối đội ngũ đi thẳng đến phía trước, hơn nữa vẫn luôn duy trì ở vị trí kia. Đương nhiên, mồ hôi cũng rơi liên tục.
Rất nhiều lần Lục Điềm Điềm muốn xuống tự đi, nhưng Giang Đường Đường cảm thấy chính mình còn kiên trì được, kiên quyết không cho. Cứ đi như vậy được hơn hai canh giờ, cuối cùng quan sai cũng hô dừng lại nghỉ ngơi tại chỗ. Quan binh vừa hô dừng, Giang Đường Đường liền ngồi sụp dưới đất.
“Nương, nương không sao chứ?” Lục Điềm Điềm lo lắng hỏi.
Bởi vì hôm nay cô bé không đi một bước, vẫn luôn ngồi ở trên vai mẫu thân cưỡi ngựa nên Lục Điềm Điềm không thấy mệt. Chỉ là nhìn mẫu thân giống như được vớt ra từ trong nước, cô bé cảm thấy đau đớn hơn việc mình phải chịu mệt.
Giang Đường Đường ngồi dưới đất thở dốc, một lúc sau mới khôi phục lại, nói: “Yên tâm đi! Nương không sao, chỉ cần nghỉ ngơi một lúc là tốt rồi.”
Lúc này chưa đến buổi trưa, Giang Đường Đường có chút đói bụng, nàng vốn dĩ muốn tìm một nơi trộm vào không gian, bỏ bánh bột bắp vào lò vi ba hâm nóng thì liền thấy Lục Thời Yến đã đi tới đây.
“Vừa rồi ta đi trên đường có nhặt chút củi, tính toán nhóm lửa làm nóng bánh bột bắp lại, ngươi có muốn làm nóng bánh bột bắp trong tay không?”
Lúc ấy hai người luống cuống tay chân bỏ bánh bột bắp vào trong túi, trong túi mỗi người một nửa. Giang Đường Đường tương đương giữ phần lớn đồ ăn của Lục gia, hắn không phải đi tới trực tiếp kêu nàng lấy ra, mà là dùng giọng điệu trưng cầu hỏi nàng có cần làm nóng bánh bột bắp không, EQ cũng khá cao đấy!
“Cùng nhau làm nóng đi!” Giang Đường Đường đưa bánh bột bắp cho hắn, sau khi đi vào rừng cây nhỏ giải quyết chuyện vệ sinh liền đến giúp đỡ. Cũng không phải là nàng muốn tìm việc cho chính mình, chỉ là trên đường chỉ có một cái nồi nhỏ như vậy, Giang Đường Đường sợ bọn họ không biết nấu, sẽ lãng phí đồ ăn. Nồi quá nhỏ, đúng thật là không tiện đun nóng. Cũng may hôm nay quan sai không quản nghiêm như mấy ngày trước, khi Lục Thời Yến đi đường đã tìm cơ hội bắt được một con gà rừng. Nhìn thấy con gà rừng, Giang Đường Đường xoay chuyển tròng mắt, liền có ý tưởng.
Nàng bảo Lục Thời Yến xử lý gà rừng sạch sẽ, sau đó cắt mỡ gà bỏ vào nồi chiên sơ qua, sau khi mỡ gà trong nồi đã ứa ra dầu, nàng đem bánh bột bắp bỏ vào, xếp từng lớp một rồi đậy nắp nồi lại, sau đó đắp than lửa xung quanh. Một lúc sau, trong không khí đã bay ra mùi hương nồng đậm.
Phạm nhân ngồi dưới đất nghỉ ngơi đều nhìn về phía bọn họ. Lục Tri Hi vốn dĩ vẫn đang cáu kỉnh nhịn không được đi tới.
Giang Đường Đường gắp than lửa đi, mở nắp, mùi hương càng đậm. Bánh bột bắp trong nồi bị nướng thành màu vàng, mặt không dính vào mặt nồi cũng bởi vì sau khi đun nóng mà phồng lên.
Lục Tri Hi không tự giác nuốt một ngụm nước bọt, chỉ vào bánh bột bắp áp dưới đáy nồi được chiên thành màu vàng nói: “Ta muốn cái kia!”
Lục Thời Yến lạnh lùng nhìn nàng nói: “Muốn ăn thì phải xin lỗi tẩu tử trước!”
Lục Tri Hi không phục nói: “Nhưng sáng này ta chưa ăn, vốn dĩ chính là đồ ăn của chúng ta, dựa vào cái gì không cho ta ăn?”
Lục Thời Yến móc ra một cái bánh bột bắp lạnh từ trong lòng ngực ra đưa cho nàng nói: “Không xin lỗi, vậy sau này ngươi ăn lương khô do quan sai phát đi.”
Đây là vừa rồi khi hắn đi tới bên dòng suối rửa sạch gà rừng cố ý bắt một con sơn tước để đổi với người khác, vì chính là vì giờ khắc này.
“Đại ca!” Lục Tri Hi không dám tin tưởng nói: “Huynh đang bảo vệ nàng sao?”
“Nàng là vợ của ta, ta bảo vệ nàng không phải là chuyện nên làm sao?” Lục Thời Yến bình tĩnh nhìn lại: “Nếu như ngươi thấy chướng mắt nàng, vậy đừng ăn đồ nàng làm.”
Lục Tri Hi tức giận dậm chân: “Đại ca, huynh xem con gấu đen vừa béo vừa xấu này là vợ, huynh không cảm thấy mất mặt sao? Nàng có chỗ nào so được với Cẩm Nguyệt tỷ tỷ, đều là do nàng, nếu không phải nàng dùng thủ đoạn bỉ ổi chia rẽ huynh và Cẩm Nguyệt tỷ tỷ thì chúng ta cũng sẽ không thành ra như vậy.”
“Câm miệng!”
“Tri Hi!”
Hai giọng nói đồng thời vang lên, một giọng nói là của Lục Thời Yến, một giọng nói khác là của Tô thị. Tô thị bước nhanh tới, đưa tay tát Lục Tri Hi một cái, nổi giận nói: “Trong sạch của công chúa là thứ con dám nói lung tung sao? Con đang chê chúng ta sống tốt quá có phải hay không?” Vì sao Lục gia lại đi đến bước đường hôm nay? Thật sự là bởi vì Lục gia bọn họ giúp đỡ tam hoàng tử tạo phản sao? Hoàng Thượng chẳng qua là sợ bọn họ công cao cái chủ, tìm lý do xử lý bọn họ mà thôi. Nhưng cố tình con gái còn nhìn không rõ, còn nghĩ chỉ cần con trai leo lên công chúa là Lục gia có thể tránh được một kiếp.
Nhìn mẫu thân trước nay luôn dịu dàng tức giận trừng mắt nhìn chính mình, tiếng hét chói tai của Lục Tri Hi bị kẹt trong cổ họng, trong khoảng thời gian ngắn thế mà không dám tiếp tục quậy phá.
Tô thị nói với Lục Thời Yến: “Nàng không ăn thì không ăn, cứ để nàng bị đói, đói hai bữa cũng không chết được. Con đi xem hai huynh đệ Thành ca nhi và Hành ca nhi đi, đừng chậm trễ việc lên đường.”
Lục Thời Yến lạnh lùng liếc mắt nhìn muội muội một cái, bỏ lương khô vào trong lòng ngực, cầm hai cái bánh bột bắp từ trong nồi đi đưa cho con trai ăn.
Tô thị xấu hổ cười nhìn Giang Đường Đường, nhẹ giọng nói: “Đường Đường, Tri Hi không hiểu chuyện, con đừng nghe con bé nói bậy. Thời Yến và công chúa là trong sạch, không có một chút quan hệ nào cả” .