Lúc tư vấn các tác dụng phụ khi hóa trị, bác sĩ đã từng nói rằng người bịnh sẽ rất nhạy cảm với mùi hương. Trong điều kiện có thể thì người bịnh không nên ở gần nhà bếp vì mùi thức ăn có thể gây ra phản ứng nôn ói khó kiểm soát. Tôi không ngập ngừng mà gật gật rất tự tin bởi vì phòng ngủ của tôi không gần nhà bếp, sẽ chẳng gây ảnh hưởng gì đến sinh hoạt của mình. Ngoài ra, trong đầu tôi cũng tính đến việc chỉ nấu các món ăn thanh đạm, không dầu mỡ hay chiên xào gì.
tie6nhai ngày hóa trị đầu tiên, tôi mới phát hiện ra rằng mình ”nhạy cảm” hơn tưởng tượng rất nhiều. Không chỉ đối với mùi dầu mỡ hay chiên xào mà đối với hầu hết các mùi hương đều khiến mình ”khó chịu” và ”sợ hãi”. Từ mùi nước rửa chén, lau nhà cho đến hương hoa hồng và các loại nước hoa đắt tiền đều khiến tôi ”hoảng hốt” và ”rùng mình”; và phản ứng nặng nhất là gây nôn ói và choáng ván đến ngất xỉu.
Còn nhớ, ở lần hóa trị thứ ba, tôi cảm giác tim mình đập nhanh nên đến bịnh viện tái khám sớm hơn lịch hẹn. Trong lúc ngồi chờ phía ngoài phòng khám, có một người phụ nữ ăn vận đẹp đến ngồi bên cạnh. Cả hai chỉ vừa gật đầu coi như chào nhau thì tôi đã lập tức vùng đứng dậy, hoảng hốt chạy nhanh vào nhà vệ sinh. Mùi nước hương hoa trên người cô ấy chẳng khác gì một đòn ”tra tấn” đối với mũi tôi. Sau khi từ nhà vệ sinh trở lại, tôi tránh cô ấy như ”tránh tà” vậy. Cô ấy cũng hai ba lần liếc về phía tôi, có vẻ khó hiểu và bực bội. Chúng tôi không quen biết và hành động của tôi đúng là rất kỳ cục và vô duyên, nhưng nói thực là lúc đó tôi không có tâm trạng để giải thích gì hết. Thôi thì, một lần ”chạm trán” chớp nhoáng cũng chẳng gây phiền muộn lâu, mà cũng không thiệt hại gì tới cô ấy.
Với cái mũi quá thính của những người đang hóa trị, mọi thứ xung quanh không cần thơm tho hay xinh đẹp, điều chúng tôi cần chỉ là sự sạch sẽ và tinh khiết. Đôi khi điều đó trở thành yêu cầu quá đáng mà người xung quanh không thể hiểu được. Và rồi, cả hai phía không còn sự thấu hiểu lẫn nhau, người bịnh bắt đầu trở thành người nóng nảy và khó tính trong mắt mọi người.
May mắn là chuyện nhạy cảm với mùi hương giảm dần sau khi kết thúc quá trình hóa trị. Vậy nên mong rằng mọi người hiểu, thông cảm và bỏ qua hết những gút mắc đã từng có giữa người bịnh và người nhà. Cuộc sống sẽ lại vui vẻ hòa thuận như xưa, mong là vậy!