Có lần tôi lướt web và đọc được một chủ đề khá thú vị trên mạng đó là: Gương mặt các nữ diễn viên xinh đẹp sẽ thế nào khi không có chưn mày?
Hẳn là ai nấy đều bật cười khi nhìn mấy tấm ảnh chân dung các mỹ nhân hoặc là bị photoshop (chỉnh sửa) hoặc là bị hóa trang không có chưn mày; tôi cũng vậy, đã từng bật cười thích thú trong khoảnh khắc đó.
Nhưng mà, nếu bạn có việc tới các khoa Ung bướu của bịnh viện hay tình cờ gặp ai đó với gương mặt có phần nhợt nhạt bởi vì hai hàng chưn mày thưa thớt và cũng chẳng còn sợi lông mi nào thì bạn đừng cười cợt hay chết giễu. Bởi vì người phụ nữ đó đang trải qua thử thách lớn trong đời, nó không tính bằng ngày giờ mà tính bằng tháng và năm, một hành trình gian nan cả thể xác lẫn tinh thần; và cái gái phải trả nếu thua cuộc là cả sinh mệnh.
Ở một số bịnh nhơn ung thư, khi dùng hóa trị sẽ có một loại thuốc ”tiêu diệt tế bào tăng trưởng nhanh” của cơ thể, điển hình rõ nhất là các tế bào tạo ra lông, tóc. Tôi vẫn ngu ngơ khi đọc mấy dòng ghi chú về tác dụng phụ của thuốc nên nghĩ rằng chỉ có tóc là rụng thôi. Ngờ đâu, tóc rụng trước rồi sau đó những phần lông-tóc khác cũng rụng dần theo.
Tôi vẫn không nhận ra lông mày của mình rụng dần cho đến ngày một người bạn lâu ngày gặp lại hỏi rằng vì sao cạo lông mày dữ vậy (Tôi mang tóc giả khi video call với bạn và cũng không nói với bạn rằng mình đang điều trị). Sau cuộc nói chuyện, tôi vội vàng soi gương và nhận ra sự thật ”phủ phàng” này; không chỉ chưn mày mà lông mi cũng ”trụi lũi” từ bao giờ rồi!
”Hèn chi, dạo gần đây cứ thấy xót xót trong mắt, …” Tôi thì thầm rồi dùng ngón trỏ ”đếm; coi còn đặng mấy sợi lông mi.
Việc không có chưn mày khiến cho gương mặt tôi thêm nhợt nhạt, chỉ mất vẻ ngoài thôi (không đáng kể, phải không?) nhưng việc không có lông mi gây hại cho mắt không ít. Tôi có thể mang tóc giả, kẻ chưn mày để thay thế nhưng không thể dùng lông mi giả thay cho chức năng của lông mi thật.
Đến lúc này tôi mới cảm thấy yêu quý từng bộ phận nhỏ nhứt của cơ thể mình. Không có gì la2 vô dụng trên cơ thể chúng ta cả, vậy thì hãy yêu quý chúng khi còn có thể nhé!
May mắn là sau khi ngừng hóa trị thì tóc, lông sẽ mọc lại; chỉ cần tôi vượt qua được thì mọi thứ sẽ trở lại gần … gần như cũ. Có thể còn thêm một điều nữa là tôi biết yêu quý những điều nhỏ nhặt nhất mà cơ thể mình có.