Linh sơn nhất thụ mai

Linh sơn nhất thụ mai kỳ 1

Quỳnh tư ngọc cốt bản thiên chân,

Tịnh độ cô tiêu viễn tục trần.

Noãn nhập ám hương xuân dật tứ,

Hàn xung sơ ảnh nguyệt tà thần.

Tuyết trùng tự khước lưu phong vận,

Phong ngoại ủng liên đạp tuyết nhân.

Thừa hứng mạc hiềm sơn thuỷ viễn,

Đông lai dữ tử phú Dương xuân.

Dịch nghĩa: Cây mai trên núi thiêng, bài 1

Tư chất như quỳnh, cốt cách như ngọc, thiên chân trời gửi gắm cho hoa,

Cao vọi trơ vơ, trên đỉnh Phật ngàn Tiên, xa cõi thực.

Hương ủ thơm tho, chiều xuân tứ ấm,

Cành thưa lạnh lẽo, bóng nguyệt đêm tàn.

Phong vận, trót gửi lòng theo tuyết sạch,

Đạp tuyết tìm nhau, giải gió luống thương người.

Hứng dâng lên, non nước ngại gì xa,

Vui đánh bạn, khúc “Dương xuân” đề vịnh.


Linh sơn nhất thụ mai kỳ 2

Nhất chủng u hương phận ngoại kỳ,

Trần ai cách đoạn kiến băng ty.

Tài khai ngọc kính triềm thần lộ,

Khước bả phương tâm chiếu vãn huy.

Xuân tín bất dung hồng tử cộng,

Tuế hàn khởi dữ tuyết sương khi.

Tuỳ duyên nhược ngộ tri âm khách.

Thiên lý tình thâm tá nhất chi.

Dịch nghĩa: Cây mai trên núi thiêng, bài 2

Nòi u hương phận khéo lạ lùng,

Trần ai cách tuyệt, giữ một lòng băng trinh.

Mảnh gương ngọc mới soi mình trong sương sớm,

Tấm lòng thơm đã khéo ngậm bóng chiều.

Tin xuân hồng tía đành chẳng đua theo,

Tuyết sương năm lạnh cợt trêu chi đó mà.

Tri âm nghìn dặm gặp khách tài hoa,

Một cành đưa tặng cũng là tình thâm.

Viết một bình luận

error: Content is protected !!